- Những món ăn vặt không thể bỏ qua khi đến Thái Lan
- Biến tấu các món ăn ngon từ mì gói
- Mẹo làm đẹp đơn giản từ phấn rôm
- Mẹo đơn giản khử mùi hôi cho tủ lạnh
- Mẹo dưỡng lông mi cong dài nhanh chóng
- Cách tẩy lông chân an toàn tại nhà
- Những món ăn cực ngon mà bạn không thể bỏ lỡ khi đến Vũng Tàu
- Các điểm du lịch không thể bỏ qua khi đến Đà Nẵng
- Nguyên nhân vị trí mụn mọc ở các vùng trên mặt
- Bí quyết chọn màu son cho nàng da ngăm
- Giải mã cung Kim Ngưu
- Câu nói hài hước về phụ nữ khiến bạn không thể nhịn cười
- Đánh bay mụn nhanh chóng với các nguyên liệu tự nhiên tại nhà
- Phải chăng hạnh phúc là phải hy sinh?
- Những bí quyết làm đẹp truyền miệng nên ngừng tin tưởng
Hạnh phúc chẳng đâu xa, hạnh phúc chính là anh...
Điều đáng sợ nhất ở cuộc đời này là trong khoảnh khắc nào đó, bất chợt ta nhận ra trong ta thật trống vắng và cô đơn. Cô đơn không phải là không có ai để yêu, không phải không có ai yêu, mà cô đơn vì cảm thấy lạc lõng giữa những tình yêu chật chội, giữa sự thờ ơ, lạnh nhạt trong tình yêu. Dẫu yêu nhau nhiều đến mức không thể rời xa nhau, yêu nhau đến mức không thể sống thiếu nhau, sẵn sàng vì nhau mà làm mọi thứ, lúc này tình yêu dường như là thứ vĩnh cửu và đẹp nhất để ta có thể hy sinh tất cả cho nhau. Nhưng đâu đó, khoảnh khắc nào đó khi phải đối diện với sự cô đơn, lạnh nhạt,người ta mới cảm thấy sợ hãi cái cảm giác hoang hoải, lặng lẽ một mình bởi không có người mình yêu bên cạnh.bởi không được quan tâm hay như thế nào đó. Có phải khi tình yêu quá lớn quá nhiều, con người ta trở lên thờ ơ, lạnh nhạt, không còn được như lúc ban đầu ư. Từ khi biết tự ý thức rằng bản thân phải độc lập, phải tự dựa vào chính mình thì mỗi lần mệt mỏi mới cảm nhận thấm thía nổi cái sự cô đơn ấy. Người ta thường bảo, những người mạnh mẽ nhất luôn là những người cô đơn nhất bởi lẽ sự yếu đuối luôn được che mờ đi bởi vỏ bọc của sự cứng rắn, bất cần. Người ta cứ gồng mình để cố gắng tỏ ra mình mạnh mẽ, làm điểm tựa cho người khác nhưng đến khi thấy bản thân mệt nhoài và yếu đuối, khi ta tìm điểm tựa cho chính mình, thì nhận ra rằng, mình mới chính là người đơn độc.
Có đôi lúc không còn bận rộn với những nhọc nhằn bài vở, không phải hòa mình vào sự tất bật của cuộc sống bon chen, đêm về trải lòng với những cảm xúc thực của chính bản thân mình, thấy nước mắt mặn chát cứ lăn dài trên má rồi nghĩ vu vơ. Giá như mình luôn có ai đó bên cạnh, giá như những lúc thấy buồn cô đơn hay tuyệt vọng, luôn có ai đó bên cạnh để yêu thương. Giá như mỗi lần thấy mệt mỏi vì cuộc sống xô bồ, có ai đó nắm chặt lấy tay mà bảo rằng "Dù cuộc sống có gian nan, khi mọi thứ đều quay lưng lại với em, vẫn còn có anh song hành". Giá như, dù trong hoàn cảnh nào, bất kỳ ở thời điểm nào cảm thấy chênh vênh trong cuộc sống luôn có sẵn một bờ vai. Nhưng thực ra không có cái giá như nào cả, vì cuộc sống như một quy luật bắt buộc chúng ta phải thực hiện. Hay có thể nói là chấp nhận cho cuộc sống tự thấy thoải mái hơn?
Có phải tình yêu đẹp chỉ tồn tại trong những cuốn phim hay và trong những câu truyện cổ tích? Có phải sự lãng mạn ngọt ngào chỉ hiện hữu trong trí tưởng tượng của mỗi người? Có phải tình yêu, sự đồng cảm, và sự cảm nhận nhạy bén chỉ mỗi ta là người biết đến, cảm nhận thấy một sự hiện hữu trong cuộc đời? Điều hạnh phúc nhất của mỗi con người, là gặp được một người luôn bên cạnh ta những lúc ta yếu đuối nhất, sẵn sàng có mặt lúc ta cần, chăm lo cho ta những lúc ta đơn độc... Và điều hạnh phúc nhất cuộc đời em là được gặp anh....
Hai con người xa lạ, vô tình gặp nhau ở mảnh đất tấp nập nơi đây, chỉ có chung một mục đích: Trốn chạy những gì đã từng ở phía sau nhưng lại rắn giỏi nuôi dưỡng về niềm tin cho ngày mai, cho tình yêu và hạnh phúc..
Anh không bận tâm về tương lai, nhưng nặng lòng về quá khứ.... Bởi chẳng ai dám tin tình yêu của mình dành cho đối phương đủ lớn để gạt bỏ tất cả những chuyện đã xảy ra từ trước kia.
Nhưng em yêu anh bằng tình cảm thật của mình, yêu như cách chấp vá cho lành lặng những nỗi đau mà cả anh và em đã phải chịu đựng. Người con gái như em đã trải qua những thương đau, tan vỡ về một mái ấm, đã phải đương đầu với những sóng gió ngoài kia. Người con gái luôn vui cười, luôn là điểm tựa của bạn bè, nhưng trong lòng có biết bao vết cắt đã hằn sâu. Có những vết chóng lành theo năm tháng, cũng có những vết cứ âm ỉ mà chẳng thể dứt được.
Em biết, tình cảm về mối tình trước đó làm anh hụt hẫng nhiều lắm. Và khi đến với em, anh vẫn còn kiên tâm về những kí ức đẹp đã đi qua. Thế nhưng, người con gái khao khát hạnh phúc và mong muốn chính người mình yêu được hạnh phúc, đã can đảm, mạnh mẽ bước đến bên anh, yêu anh bằng trái tim tròn vẹn, nồng nhiệt và chân thành nhất. Con tim được gói gọn bởi thương, nhớ, hờn, dỗi, nhưng chưa bao giờ mang nặng hận thù, oán trách...
Và anh ơi, em muốn tình yêu tụi mình cứ mãi vẹn nguyên như lúc này đây. Em muốn những lần mệt mỏi, áp lực hay bế tắc, chỉ cần quay lại phía sau lưng là anh đã đứng sẵn ngay đó chờ em, sẽ đưa tay để em chạy lại và ôm em vào lòng. Và anh cũng vậy, khi anh có những điều không vui, mệt mỏi hay áp lực em sẽ đến bên cạnh anh, trước mặt anh chỉ còn là những bình yên và ấm áp. Trước khi em viết những dòng này, anh có biết là em đã đau cho bằng hết những muộn phiền và lo lắng của tương lai xa xăm kia tan biến hết và trôi đi rồi. Và anh à, tất cả những điều em viết trên này có thể là mộng mơ, nhưng em sẽ cố gắng biến nó trở thành sự thật. Em tin là như vậy. Anh, hãy nói cho em biết anh cũng muốn những điều này chứ?
Gửi tặng anh, người thương của em!
Em Yêu Anh...
Hà Myn