Chia tay không phải là hết. Chia tay chỉ là con đường tắt dẫn đến một cuộc sống mới tốt đẹp hơn mà thôi...

Tôi và anh quen nhau được 2 năm 3 tháng, khoảng thời gian với tôi là vô cùng hạnh phúc, nhưng hạnh phúc không phải chỉ có tiếng cười mà còn có cả nước mắt. Đắng, cay, ngọt, bùi, tôi đều nếm trải qua suốt khoãng time đó. Trước anh, tôi từng quen rất nhiều người, mỗi người đều có nét đặc biệt riêng, sau chia tay tôi cũng khóc cũng buồn cũng đau đớn nhưng 1 tuần, 2 tuần mọi thứ lại trở nên bình thường, và đi vào lãng quên. Còn a, lúc tôi quen a là tôi kết thúc lớp 10, ở cái độ tuổi 17, tuy không gọi là lớn nhưng cũng đã nhận thức rõ lý trí, tình cảm và ước mơ của bản thân. Tình cờ gặp nhau sau nhiều năm không hề thấy mặt nhau, anh làm quen và thế là chúng tôi quen nhau. Tôi có thể kể rất nhiều, vì câu chuyện của tôi và anh dù viết cho hết giấy cũng chưa chắc diễn tả được, tôi chỉ muốn nói tôi và anh đã trải qua khoảng thời gian hạnh phúc cùng nhau. Cho dù đã chia xa thì vẫn không hối tiếc.

 

Sau chia tay, anh quyết định xem tôi như người dưng xa lạ và tôi đã chấp nhận điều này. 1, 2, 3 tháng trôi qua tôi luôn tìm mọi cách để liên lạc với anh, mặc dù anh luôn tìm cách từ chối. Tôi cũng đã làm mọi cách trong khoãng time đầu sau chia tay để có thể lấp đầy khoảng trống anh đã tạo ra, tôi đi làm thêm vì lúc đó cũng là khoảng thời gian tôi vừa thi đại học xong, công việc thật sự giúp tôi quên đi anh tạm thời, mặc dù về đêm nỗi nhớ anh lại dâng trào. Thế nhưng cứ nghĩ đi làm thêm chỉ để quên anh, nhưng ngoài quên anh tôi còn đạt được khá nhiều thứ, nhiều mối quan hệ hơn trước, tôi cởi mở hòa động trước đám đông hơn, tôi biết được môi trường làm việc phức tạp như thế nào. Nói chung, quyết định đi làm thêm của tôi đã làm con người tôi dần sang một trang mới. Trang sách không có anh.

 

Thật ra viết dài dòng như thế này không phải để kể về chuyện tình của tôi, mà là tôi muốn gửi đến những cô gái đang từng ngày đau đớn với nỗi đau chia tay người yêu rằng: Thật ra chia tay không phải là cái kết xấu nhất đâu. Cái kết xấu nhất là chết chứ không phải là chia tay người yêu.

 

Duyên trời đã định chúng ta được ở bên nhau thì sẽ ở bên nhau thôi, người ta thường nói "có duyên thì đi một vòng cũng quay về thôi". Tôi tin vào điều này. Vì tôi và anh cũng vậy, sau nhiều năm không gặp nhau, bỗng dưng một ngày gặp lại và thế là yêu. Chia tay có thể do tôi do anh, hoặc chẳng do ai cả. Đến một lúc nào đó tình yêu có thể phai nhạt và biến mất. Nếu cứ trách người khác và đổ lỗi hết vào đối phương thì kết cục cũng có thay đổi được không? Có một câu nói tôi rất tâm đắc:

 

"Đợi đến khi gặp được tình yêu đích thực của mình, bạn sẽ hiểu được tại sao bạn và tất cả những người xưa cũ bắt buộc phải chia xa..."

 

Thay vì trách móc, tôi đã dần tha thứ và cảm thấy rằng tất cả những đều xảy ra ắt hẳn đều có lý do của nó. Tôi nhẹ nhàng hơn khi vô tình bắt gặp anh và ng ấy trên đường. Tôi nhẹ mĩm cười vì giờ chắc anh đang hạnh phúc cùng người ấy.

 

 

Chia tay thôi mà, còn gia đình luôn ở bên bạn đó thôi, bạn chưa từng đối xử tốt với gia đình một ngày, trong khi bạn đã đối xử tốt với người đó cả một khoảng thời dan dài, bây giờ chính là thời điểm bạn quay về với tổ ấm và đền bù đó. Hay vì ngày ngày nhắn tin với người đó, bạn có thể nhắn tin với một vài người bạn thân, một vài người bạn đã lâu không gặp, cùng nhau xây dựng lại tình bạn tốt đẹp, bạn sẽ thấy mọi người xung quanh luôn quan tâm và yêu thương bạn đó, chỉ do tình yêu trước kia làm bạn cảm thấy mọi thứ nhạt màu thôi.

 

Có được bạn bè, có được gia đình, còn điều gì bạn đã bỏ qua bấy lâu nay không, đó là ước mơ của bạn, tương lai, công việc của bạn. Bạn chú tâm vào học hơn, bạn cố gắng thực hiện ước mơ của mình chẳng hạn, kinh doanh một quán cafe nhỏ, một shop thời trang cho riêng mình v.v... Bạn tham gia nhiều hơn vào các hoạt động xã hội chăng? Tất cả những điều trên sẽ giúp bạn thấy sau chia tay cuộc sống đâu đến tệ phải không? Riêng tôi, tôi thấy nó tuyệt vời đó chứ.

 

Sau giờ học, cùng bạn bè cafe, tám chuyện phiếm. Thỉnh thoảng cùng đi chơi với một người bạn khác giới, tìm hiểu về nhau. Hay cùng gia đình đi chơi xa, tổ chức ăn uống cuối tuần. Thời gian của bạn trôi qua một cách có ích hơn là chỉ chú tâm vào 1 mối tình đã cũ, một nỗi đau nhàm chán và những hành động bất cần.

 

Chỉ cần bạn đủ tỉnh táo, một chút thôi, bạn sẽ nhận ra thật sự còn nhiều thứ bạn chưa làm lắm, tuổi trẻ còn đó, bạn đã già đâu, tôi cũng chỉ mới 19. Chỉ cần chúng ta tin vào một tương lai tốt đẹp ở phía trước, thì dù là chia tay với người yêu hay là vấp phải một tản đá to tướng giữa cuộc đời này, bạn vẫn sẽ thấy phía trước là cầu vồng 7 sắc, là bàn tay mẹ đón chờ và còn cả một đoạn đg nữa cần phải đi.

 

Sau chia tay, thật sự không khủng khiếp đến mức phải từ bỏ tất cả đâu. Không phải chia tay là hết, chia tay còn là con đường tắt giúp bạn, giúp tôi tìm ra được một cuộc sống mới tốt đẹp và nhiều màu sắc hơn.

 

Bảo Hà

 

Tin cùng loại

Cập nhật mới