- Những món ăn vặt không thể bỏ qua khi đến Thái Lan
- Biến tấu các món ăn ngon từ mì gói
- Mẹo làm đẹp đơn giản từ phấn rôm
- Mẹo đơn giản khử mùi hôi cho tủ lạnh
- Mẹo dưỡng lông mi cong dài nhanh chóng
- Cách tẩy lông chân an toàn tại nhà
- Những món ăn cực ngon mà bạn không thể bỏ lỡ khi đến Vũng Tàu
- Các điểm du lịch không thể bỏ qua khi đến Đà Nẵng
- Nguyên nhân vị trí mụn mọc ở các vùng trên mặt
- Bí quyết chọn màu son cho nàng da ngăm
- Giải mã cung Kim Ngưu
- Câu nói hài hước về phụ nữ khiến bạn không thể nhịn cười
- Đánh bay mụn nhanh chóng với các nguyên liệu tự nhiên tại nhà
- Phải chăng hạnh phúc là phải hy sinh?
- Những bí quyết làm đẹp truyền miệng nên ngừng tin tưởng
Em muốn là người vô tri để mất hết cảm giác đau...
Em muốn tựa gối ôm đàn, sống trong những khoảng lặng dịu êm nhất, bởi nỗi đau em mang trong người dường như quá lớn, em chẳng thể tìm cho bản thân lối thoát nào có hoa lá đua nhau khoe sắc, đầu óc em choáng váng, em không thể đứng vững vàng và bước tiếp mà không có ai nâng đỡ, em ngã gục thật rồi.
Sao trêu đùa, chọc khuấy để giờ đây lòng em dày đặt tổn thương không sao tháo gỡ..
Anh có thể nào lại đến và mang cho em ánh bình minh tươi rói không? Em nhớ anh, em muốn được gặp anh, em muốn gào thét tên anh, muốn điên trong cơn say tình ấy. Anh là người em rất thương, là người em kính trọng, hạnh phúc em trao gửi nhưng sao lại nhận về con số 0 tròn trĩnh cộng thêm số âm đau thương, em choáng váng, em mê mệt, em đã khóc cạn nước mắt rồi, em biết phải làm sao đây? Ngày anh đến anh dạy em cách yêu 1 người mà sao không dạy em cách quên đi 1 người hả anh, sao không ở lại dạy em cách chấp nhận và buông tay, sao lại không dạy em cách mạnh mẽ cuối đầu nói câu tạm biệt nhau thật kiên cường, sao tất cả anh lại không dạy em, để giờ đây em rơi vào trạng thái nửa sống nửa chết vậy hả anh?
Em thật muốn là người vô tri, để chai lì chẳng còn cảm giác đau..
Đời nghiệt ngả để em viết nên niềm đau trên trang giấy trắng nơi đã hằng vẽ nên bao bức chân dung tình yêu, em viết tên anh lên tường trắng xóa, khắc anh lên trái tim đau thương, em thắt hàng ngàn còn hạc giấy chỉ để mong chờ anh thấy và quay về theo tiếng gọi trái tim, em thả con thuyền giấy xuôi dòngcuối sông chỉ để mong tình cờ anh nhìn thấy và đọc được nổi lòng chất chứa nơi con tim đang đau như cắt, vỡ vụn ra và có thể lao vào vựt sâu như con thiêu thân không còn giác quan trường tồn.
Em đang yếu đuối và bế tắc lắm anh à, em chỉ nhìn thấy bầu trời trong đen tối, em ngồi đếm sao nhìn ánh trăng khuyết tàn mà nghĩ về anh, về những giới hạn mong manh quá. Em có thể là đứa mạnh mẽ dám yêu dám đau không, em chẳng thể làm được, bởi vì thế em rất muốn mình là thú đồ vật chẳng có cảm giác với tất cả, hờ hững thờ ơ, không biết rung động, không biết đau, lại càng không sợ tổn thương, em muốn là chiếc lá xanh tươi để khi còn trẻ sẽ ở mãi bên cạnh nương tựa, đến khi già nua sẽ rơi xuống nơi có đồng cỏ bao bọc xung quanh.
Ít nhất cũng có cái gì đó nương tựa, giờ đây em chẳng biết đi đâu và làm gì, em bơ vơ lạc lõng vô dụng trên mảnh đất quá xô bồ tấp nập. Có ai cho đôi bàn tay nâng đỡ và động viên, có ai cho thức ăn trong cơn đói, có ai dìu bước và cùng đi với em đến khi em tự tin nói rằng sẽ tự bước đi 1 mình, em đã cố thách thức bản thân, đã cố vươn dậy nhưng khi gió đông ùa về hay cơn lạnh ập đến, em chỉ biết nhớ và khóc cho cạn sầu, em chẳng thể làm gì được nữa, bởi đã quá nhu nhược và mù quáng về tình yêu nơi anh, em sẽ cố gắng quên đi cố gắng bước tiếp và mong hạnh phúc sẽ mỉm cười với cô bé như em.
Star Sea