Hát theo người đi trên phố...

Lần trước sau khi em mỉm cười, thế giới dường đã mất đi điều gì đó.Vì sao em bỗng dưng quên mất bao nhiêu nỗi xúc động?

 

Có rất nhiều chuyện để buồn, nhưng trời trên đầu vẫn bao la một màu xanh biếc mà!

 

Ừ. Đừng khóc nữa em ạ! Em đã từng cho rằng mình là con người mạnh mẽ. Nhưng em đã tự tạomột cái vỏ ngoài cho mình để bây giờ em mới giật mình: em quá yếu đuối! Em ạ! Nỗi đau là vô hạn, nhưng rồi sẽ qua thôi.

 

 

Đừng khóc nữa em ạ! Khóc sẽ làm cho tim em tan ra mất. Trái tim em quá mỏng manh, chỉ chạm nhẹ là tan, là vỡ. Nó cần được nâng niu bằng một bàn tay nồng ấm yêu thương.

 

Đừng khóc nữa em ạ! Khóc mãi rồi em đã thấm mệt, chắc em sẽ có một giấc ngủ ngoan hiền. Em sẽ không gặp những cơn ác mộng khiến em tỉnh giấc mỗi đêm, khiên em sợ hãi mỗi khi thức dậy. Vì em đã quá mệt, em sẽ ngủ ngon.

 

Đừng khóc nữa em ạ! Khóc chỉ thêm yếu đuối, em khóc đã quá nhiều, em khóc mãi rồi. Cũng có lúc em phải cười lên chứ.

 

Đừng khóc nữa em ạ! Mạnh mẽ lên em! Có khó khăn nào khiến em gục ngã đâu. Đã nhiều lần em tưởng như ko đứng nổi, vậy mà em vẫn vượt qua đó thôi. Em lại đến trường, lại gặp bạn bè, lại cười vui.

 

 

Đừng khóc nữa em ạ! Sẽ có người kể cho em nghe một mẩu truyện cười, sẽ có người an ủi em, sẽ có người cho em những điều hạnh phúc lúc bất ngờ nhất.

 

Đừng khóc nữa em ạ! Ngủ ngoan, sáng mai thức dậy niềm vui sẽ đến.

 

Đừng khóc nữa em!

 

Vạt tóc em bay ngày gió nắng kẻ cả, ngày chúng đòi yêu nhau, vạt tình em bay ngày gió nắng tranh giành, ngày chúng đòi hi sinh. Vạt nước mắt em bay ngày gió nắng giận hờn, ngày chúng đòi xa nhau. Vạt hồn em bay, ngày gió nắng không còn kẻ cả, không còn tranh giành, cũng chẳng giận hờn nhau. Ngày em đưa nắng xanh lên trời. Nắng bật khóc. Hình như em quên mất, vì sao em buồn lo, em gọi to lên về phía bầu trời. Người đi thì đã đi rồi, người ở lại phải sống sao cho thật tốt. Lần sau, khi mỉm cười, khoé môi em sẽ cong lên thật lòng. Nơi góc bể chân trời sẽ có ai trồng lên thảm cỏ cho em chạy nhảy. Lần sau, khi mỉm cười, em sẽ kiêu hãnh, cảm giác nắng tràn lên trong tim hạnh phúc.

 

"Đi qua bão giông, em rồi sẽ thật sự mỉm cười.

Hát lên trời xanh nắng ấm, giọt sương mai lấp lánh.

Thầm hát lên, hát lên những lúc một mình

Biết tháng năm không có vô tình

Hát theo người đi trên phố, niềm vui nơi cuối phố"

 

Sài Gòn. 13/07/2014

 

Đêm đứng gió. Nhớ anh!

 

Chan Chu



Tin cùng loại

Cập nhật mới