Vô thường...

Ngủ một giấc thức dậy nhìn ra ngoài kia thế giới có biết bao nhiêu thay đổi. Tai nạn máy bay thật thảm khốc, mấy trăm con người mới nói cười nhau đó vậy mà bỗng chốc thân xác tan tành giữa hư không.

 

Ngó lại nỗi buồn của mình có xá là bao. Khổ đau quá cho những người thân còn ở lại. Bàng hoàng đau đớn không thể nào tả xiết. Tang thương mất mát của cả đất nước thì cái buồn nhỏ bé của bản thân có đáng để giữ lại? Còn không mau đuổi nó ra ngoài tâm trí. Nhìn lại mà cảm niệm hạnh phúc, đừng than vãn nữa! Còn ngồi ở đây, còn thấy người thân yêu, còn đầy đủ an bình thì đừng cầu mong thêm gì nữa. Nhiều lắm rồi!

 

 

Cảm ơn những ngày được sống. Cảm ơn những yêu thương đang kề cận. Nếu một lát nữa nhỡ vô thường kéo đến thì bất kỳ ai cũng không thể tránh khỏi. Vậy thì, hãy sống thật tâm và yêu thương nhau nữa đi. Hãy tha thứ và buông bỏ hết những tị hiềm, hãy cho đi tất cả và đừng quay đầu tiếc nuối. Bởi thân tứ đại rồi cũng thành khói mây. Hãy tự quán chiếu mình mà niệm câu sám hối trên ngôi tháp bảo xin xá bớt tội đày. Sống trong từng phút giây của tỉnh thức và lòng đầy biết ơn.

 

Nguyện cầu cho những đau thương ở đất nước bên kia sớm vượt qua bão dữ, những linh hồn rồi sẽ sớm được yên nghỉ ở miền vãng sinh cực lạc. 

 

Cỏ Dại

 

Tin cùng loại

Cập nhật mới